Ghế
Bố
231112
V1:
Lặng
nhìn cơn mưa vừa nhẹ rơi, những bước chân vội vã, chạy thật nhanh để kịp đến, bữa
cơm cuộc đời, một người mang tâm trạng vui, nói líu lo cả ngày, người thì tưng
tưng bệnh lắm, lo bon chen làm chi? Còn
tôi thức dậy, ngồi ghế bố dài, rồi uống tách trà, nhìn cuộc sống này. Và con
thơ dậy, cùng nhau nô đùa, 10 giờ trưa mới ăn sáng, ôi yêu cuộc đời.
*Bỗng
thấy ai cũng rất vội vàng, mịt mù chật kín xe trên đường, tôi vẫn đi qua rất nhẹ
nhàng, hát líu lo líu lo với con thơ.
Phút
chốc nhanh qua đến 2h giờ, sửng sờ chợt nhớ quên ăn trưa, quán xá khi xưa rất
đông người, sao vắng tênh, bà chủ nay đã già.
V2:
17
12 sinh nhật tôi, trúng thứ 5 tuần này, cùng con thơ ghi thiệp đến, suốt đêm thật
vui, rồi ngày mới tôi tỉnh giấc, đã tới 10h giờ sáng, chuẩn bị xong xuôi quần
áo, tôi nhâm nhi café. Mời bạn sinh nhật, bà con đến nhà, buổi trưa đúng giờ,
vì tôi thích vậy, vợ con mua quà, một
cây guitar, bạn bè tôi với bà con, đang lo bữa cơm.
*
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét