Thứ Hai, 26 tháng 11, 2012

Mãi Là Thật

Mãi Là Thật
Nhạc Nhật, Lời Việt
02102010
Hạt mưa rơi xuống, và anh cứ bước, dẫu cho mưa ướt lạnh, vì em muốn thấy, tình yêu thơ ngây, lớn lao như thế nào? Muốn em cười, muốn em luôn vui tươi, lúc mỏi mệt khó nói, đừng buồn nhé em, vẫn còn anh.
*Vì anh yêu em, dành cho em tất cả khi anh khó khăn, được em an ủi, buồn đau quên hết, mãi yêu em suốt đời, sẽ không làm, một lần em khóc, nếu như ngày mai, có xa rời, nhớ em thật nhiều!
Anh luôn tin tình yêu em trao, cho mai sau mình rời xa nhau, và thời gian không làm mất đi tình yêu, mĩm cười thật tươi nếu như cô đơn, trong tim nghĩ về em.
Thật nhiều cám ơn em, đã mang đến cho anh tình yêu thật sự, và anh sẽ không bao giờ quên, nụ cười trên môi, từ khi kề bên, chỉ cần được bên em là thời gian lãng quên.
Ngày ngày hạnh phúc bên em, được hát cho em bằng trái tim yêu, anh hứa không bao giờ, làm em khổ đau cô đơn, chỉ có mình em, nhìn lên trên trời cao, không bao giờ xa nhau.

Trong Lòng Bình An

Trong Lòng Bình An
2010
W: Giờ em đã biết, tình yêu, đầu tiên, từ lâu lòng luôn vắng tênh, đến nay bình yên
M: Và anh đã thấy, tình yêu ấy, từ lâu trái tim anh đã không tin là có, được em, giờ trong lòng anh đắm say
W: Giờ trong lòng em đã yêu đắm say. Nhìn mưa bay bay, anh ở nơi đây, tình yêu ấy mãi không đổi thay
M: Gần bên em, quên đi tháng ngày, tình yêu nay chỉ dành cho em. Dẫu, có mỏi mệt, được thấy em, tự nhiên lòng anh chóng mau bình yên, tình yêu em đã cho anh. Em, hãy mĩm cười, vì anh mãi bên em, dù cho, thời gian, đổi thay nhưng anh luôn luôn yêu em đắm say.

Mưa Đang Rớt Xuống

Mưa Đang Rớt Xuống
2010
Mưa, đang rớt xuống thật nhiều, anh có những kỉ niệm ngọt ngào bên em, thời gian, anh đã quên mình là ai, sao vẫn cứ mĩm cười thật buồn, và trái tim đã xa người yêu dấu, cứ qua đi một ngày, không lo âu.
Và anh rất muốn nói, những suy tư trong lòng, dù thế nhưng vẫn không, còn ai để anh, chia sớt ưu tư trong đêm thâu
Rồi em đã bước đến, với bao nhiêu yêu thương, làm trái tim anh hết đau buồn, chỉ yêu mình em mãi mãi. Giờ có em anh đã quên đi bao nhiêu buồn phiền.

Đừng Rời Xa Anh

Đừng Rời Xa Anh
2010
Anh, thức giấc khi trong tim, bao buồn đau tìm đến, làm sao kể hết, mộng mơ đã đến bên anh, nhìn thấy em đang, dần cách xa anh. Dù hôm nay, vẫn bước đi bên nhau, sao lòng nghe nhói đau, ngày mai không biết, rằng em buồn sẽ hay không mĩm cười, với anh lần nữa, hãy nói yêu mình anh chỉ mình anh thôi.
Ngày lại ngày cứ thế, từng phút giây không muốn xa em xa em xa em, từng nụ cười giữ lấy, lỡ mai đây em như giấc mơ.
Chợt một lòng thức giấc, là biết bao suy nghĩ, trong anh khi gần bên em, và anh nhớ thương em quá, giờ không muốn em xa rời anh. Người ơi!

Mở Lòng


Mở Lòng
201112
V1:
Chẳng có những phép màu, chẳng có những ngọt bùi như mơ, chỉ có cám dỗ mà thôi.
Phía cuối xa con đường, những khó khăn mệt nhoài chông gai, nước mắt nuốt vào trong, lòng hiu quanh, và tôi bước đi, một là gục ngã hay cứ bước tiếp minh chứng cho những gì mình đúng. Không cần e ngại về lời nói ai, chỉ cần niềm tin ở trong tim thôi tôi tin không cần lắm lời.
*Từng bàn chân, chẳng mỏi mệt, dù ngày mưa đêm gió thật nhiều,  chỉ cần bước, thế là được, lá la la, la là la.
Và tôi biết, có 1 người, chỉ cần tôi biết có  người chiến thắng, có như ai chê bai nhưng thật đáng thương. 
V2:
Nếu có ai mĩm cười, chắc đó cũng chỉ là đứa bé, khóc oa oa đòi mẹ cha.
hãy đứng lên để nhìn, có biết bao gia đình no đói , nếu không muốn mình, đang dậm chân lại chỉ vì cái tôi, đừng để hiểu biết bao nhiêu lâu nay che lấp đi những gì cần biết, đơn giản mở lòng chỉ cần lắng nghe, đời sẽ thay đổi khi ta thay đổi tin không cũng tùy mỗi người.

Ghế Bố


Ghế Bố
231112
V1:
Lặng nhìn cơn mưa vừa nhẹ rơi, những bước chân vội vã, chạy thật nhanh để kịp đến, bữa cơm cuộc đời, một người mang tâm trạng vui, nói líu lo cả ngày, người thì tưng tưng bệnh lắm, lo bon chen làm chi? Còn tôi thức dậy, ngồi ghế bố dài, rồi uống tách trà, nhìn cuộc sống này. Và con thơ dậy, cùng nhau nô đùa, 10 giờ trưa mới ăn sáng, ôi yêu cuộc đời.
*Bỗng thấy ai cũng rất vội vàng, mịt mù chật kín xe trên đường, tôi vẫn đi qua rất nhẹ nhàng, hát líu lo líu lo với con thơ.
Phút chốc nhanh qua đến 2h giờ, sửng sờ chợt nhớ quên ăn trưa, quán xá khi xưa rất đông người, sao vắng tênh, bà chủ nay đã già.   
V2:
17 12 sinh nhật tôi, trúng thứ 5 tuần này, cùng con thơ ghi thiệp đến, suốt đêm thật vui, rồi ngày mới tôi tỉnh giấc, đã tới 10h giờ sáng, chuẩn bị xong xuôi quần áo, tôi nhâm nhi café. Mời bạn sinh nhật, bà con đến nhà, buổi trưa đúng giờ, vì tôi thích vậy, vợ con mua quà, một cây guitar, bạn bè tôi với bà con, đang lo bữa cơm.
*